Khoảnh khắc anh rời khỏi núi Thánh Huyền, Lâm Chính cảm thấy như có một gánh nặng nặng hàng chục triệu cân đang đè trên người mình.
Ánh mắt của đám cao thủ kia luôn theo dõi phía sau anh.
Hiển nhiên bọn họ đang chờ Lâm Chính thực hiện lời hứa, thả Gia Cát Xuyên đi.
Lâm Chính hơi buông lỏng tay.
"Anh đi được không?"
Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
"Được".
Gia Cát Xuyên thở hắt ra, gật đầu.
Lâm Chính biết không căn thiết phải áp giải anh ta nữa.
Lâm Chính không nói gì, anh cùng Gia Cát Xuyên đi về phía con đường ngoài núi.
"Từ khi tham gia Đại hội đến nay tôi cũng có chút hiểu biết về lịch sử của Đại hội. Thế nhưng tôi chưa từng thấy ai điên cưỡng như cậu."
“Bây giờ không phải anh thấy rồi sao?"
"Lâm thần y, cậu biết hậu quả mà phải không?"
"Tôi đương nhiên biết, nhưng hậu quả này không hứ tôi muốn, mà là Đại hội ép tôi phải nhận lấy nó."
Lâm Chính bình tĩnh nói: “Có điều, hậu quả này cũng có thể thay đổi."
"Cậu không làm lay chuyển ý chí của Đại hội được đâu."
Gia Cát Xuyên lắc đầu.
"Tôi không có ý định làm lay chuyển Đại hội, nhưng tôi muốn nói cho anh biết rằng dù tôi không thể lật đổ Đại hội, tôi cũng có thể khiến họ phải chịu kết cục cá chết lưới rách! "Cậu có biết quy mô của Đại hội không?"
Gia Cát Xuyên không khỏi mỉm cười, nói tiếp: “Tôi nghĩ cậu nên cân nhắc sự an toàn của những người xung quanh mình! Đại hội đều biết rõ về cậu! Giang Thành, Dương Hoa, vực Diệt Vong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816736/chuong-5959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.