Lâm Chính vẻ mặt khó tin nhìn khối quặng Tử Thiên Long, đôi mắt anh mở to.
Thu Tẩm Nhiễm cười giễu cợt, hỏi: "Sao vậy? Lâm thần y, lần này anh biết quặng Tử Thiên Long này lợi hại thế nào rồi chứ?"
"Nó thực sự phi thường!"
Lâm Chính gật đầu, kinh ngạc nói: "Không ngờ khối quặng này lại ẩn chứa năng lượng kinh người như vậy, thật sự là không thể tin được”.
"Năng lượng của Long khoáng không thể so sánh với năng lượng của quặng Tử Thiên thông thường”.
"Thật sao? Vậy thì tại sao Thu đại nhân lại phải rỏ máu vào quặng Tử Thiên Long này?”
Lâm Chính tò mò hỏi.
"Đây không phải là do tôi muốn để anh cảm nhận được năng lượng của quặng Tử Thiên Long sao? Người †a nói tinh huyết của con người có thể kích thích năng lượng của nó, cho nên tôi mới làm như vậy”.
“Tôi hiểu rồi, nhưng...nguyên lý của nó là gì?”
"Cái này... tôi cũng không biết”.
Thu Tẩm Nhiễm mỉm cười, sau đó thấp giọng hỏi: "Thế nào? Lâm thần y, thứ này tốt phải không?"
"Nó thực sự là một món bảo vật quý giá”. Lâm Chính gật đầu. “Vậy anh không hề động lòng sao?”
"Làm sao có thể? Bảo bối như vậy thì ai cũng phải động lòng thôi”.
“Vậy thì anh cứ nhận lấy nó đi”.
Nói rồi Thu Tẩm Nhiễm dúi khối quặng vào tay Lâm Chính.
Lâm Chính cau mày: "Thu đại nhân, thứ này quá quý giá. Chưa kể, điều này chắc chắn trái với quy định của Đại
"Tôi đã nói rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm, anh không cần lo lắng”.
"Cái này... vẫn không ổn. Loại bảo vật này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816672/chuong-5895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.