Kiều Bất Dịch đã triệu tập sẵn quân đội.
Nhìn dáng vẻ của họ có lẽ sắp không chờ được nữa rồi.
Nhưng Lâm Chính suốt dọc đường lại vô cùng lơ đãng, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì đó.
Ngay cả khi đi tới đằng trước đoàn quân, anh cũng không phản ứng lại.
"Lâm thần y? Lâm thần y!"
Kiều Bất Dịch nhìn Lâm Chính đang trầm tư, không khỏi cất tiếng gọi vài lần.
Nhưng Lâm Chính tựa hồ không nghe thấy.
Mãi đến khi Kiều Bất Dịch hét lên mấy lần nữa, Lâm Chính mới phản ứng lại.
"Hả? Kiều phó tướng quân, sao vậy?”
Lâm Chính ngẩng đầu nhìn Kiều Bất Dịch, nghi hoặc hỏi.
"Lâm thần y, mời lên ngựa, chúng ta sắp xuất phát". Kiều Bất Dịch khẽ cau mày nói.
"Ồ xin lỗi".
Lâm Chính mỉm cười, sau đó đi tới chỗ con ngựa được chỉ định rồi nhảy lên lưng ngựa.
Cả đoàn khởi hành.
Kiều Bất Dịch cau mày nhìn chằm chằm Thu Tẩm Nhiễm, nghiêm nghị nói: “Cô đã nói cho hắn hết phương pháp chưa?”
"Nói rồi”.
"Chỉ là cách sử dụng căn bản thôi phải không? Những thứ khác đều không nói phải không?”
Kiều Bất Dịch lại hỏi.
Thu Tẩm Nhiễm do dự một chút, thấp giọng nói: "Tôi vốn định chỉ nói một chút những kiến thức rất cơ bản mà thôi. Nhưng hắn ta rất giảo hoạt, hắn cố ý hỏi một số câu rất đơn giản, sau đó ngày một đi sâu để khai thác thông tin từ tôi. Tôi nhất thời không cảnh giác nên đã nói thêm một chút..."
"Nói thêm một chút?" Sắc mặt Kiều Bất Dịch có chút mất tự nhiên.
Ông ta đương nhiên biết cái gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816666/chuong-5889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.