"Chữa thương sao? Gì vậy? Đây chính là lý do mấy người mời tôi đến đây à?"
"Ha ha, Lâm thần y đừng hiểu lầm. Chuyện này chỉ là Tình cờ xảy ra thôi. Hơn nữa, Lâm thần y, y thuật của anh trên thế giới là vô song. Bây giờ Kiều phó tướng quân bị thương, nếu có thể nhờ anh xem giúp thì chúng tôi cũng sẽ yên tâm hơn phải không?”
Thu Tẩm Nhiễm nặn ra một nụ cười, nói.
"Đúng vậy, Lâm thần y, ở đây tuy rằng chúng tôi cũng có nhân viên y tế, nhưng y thuật của bọn họ làm sao có thể so sánh với cậu? Chỉ cần cậu xem giúp tôi, tôi nhất định sẽ khắc ghi ân tình này!"
Kiều Bất Dịch vội vàng nói.
Lâm Chính khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi đi tới, nói: "Cho tôi xem vết thương của ông đi!"
"Được rồi, cảm ơn! Cảm ơn cậu rất nhiều!" Kiều Bất Dịch có vẻ vô cùng vui mừng. Lâm Chính kiểm tra vết thương.
Một lúc sau, anh mới buông tay ra, vẻ mặt có chút đăm chiêu.
"Sao rồi? Lâm thần y, vết thương của tôi..." Kiều Bất Dịch lo lắng hỏi.
"Do đâu mà ông bị thương như vậy?" Lâm Chính bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chäm Kiều Bất Dịch rồi hỏi.
Kiều Bất Dịch thoáng ngạc nhiên, không ngờ Lâm Chính lại hỏi vấn đề này. Ông ta nhìn Thu Tẩm Nhiễm
bên cạnh, rồi nhìn Lâm Chính với vẻ do dự.
"ồ, vết thương này là do Kiều phó tướng quân hôm nay trong lúc tu luyện vô tình bị thương!"
Thu Tẩm Nhiễm mỉm cười đáp.
"Xem ra các người không có thành ý! Trong trường hợp này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816663/chuong-5886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.