"Heo chó?"
Lâm Chính cau mày nhìn đám người Thu Tẩm Nhiễm, nói: "Chúng tôi chưa từng đắc tội với các người, nhưng các người hết lần này đến lần khác sỉ nhục người của tôi, không cảm thấy có chút quá đáng sao? Thế nào? Đây chính là phẩm chất của người trong Đại hội sao?"
"Ồ, đang nói phẩm chất với tôi à? Những kẻ yếu đuối thích đi tìm lý do tại sao mình phải chịu bất công đúng không? Buồn cười thật!"
'Thu Tẩm Nhiễm hoàn toàn không quan tâm đến sự bất mãn của Lâm Chính, ngược lại cô ta còn cất tiếng cười lớn.
"Kỳ thực đối với tôi thì cũng chẳng sao đâu, nhưng người của tôi nhất định sẽ không vui khi bị cô sỉ nhục như vậy. Hay là thế này đi, lát nữa khi chúng tôi thắng, các cô sẽ xin lỗi người của tôi trước mặt tất cả mọi người, thế nào?”
Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Xin lỗi? Ha ha ha ha...sao anh ngây thơ quá vậy?"
Thu Tẩm Nhiễm cười lớn, sau đó nheo mắt nhìn Lâm Chính: “Nếu bắt người của tôi xin lỗi, thì thà cho họ chết còn hơn!”
"Vậy là cô thà chết cũng không xin lỗi?"
"Hiển nhiên".
Thu Tẩm Nhiễm khinh thường nói.
"Nếu vậy thì..."
Lâm Chính suy nghĩ một chút, sau đó bình tĩnh nói: "Vậy chúng ta thêm một số điều kiện đi! Ngoại trừ những. điều chúng ta đã thỏa thuận trước đó, chúng ta ký giấy
chứng nhận đây là cuộc quyết chiến sinh tử thì sao?"
"Quyết chiến sinh tử?"
Thu Tẩm Nhiễm không khỏi sững sờ.
Kiều Bất Dịch, Lý Uyển Dung và đám người của Đại hội đều kinh ngạc, hiển nhiên bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816647/chuong-5870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.