Nhìn thấy ngọn lửa nhỏ đầy màu sắc, Hỏa Tôn đột nhiên run rẩy, trong mắt hắn ngập tràn vẻ khiếp sợ.
"Đây... đây là thần hỏa sao? Đây... đây là Thánh Huyền thần hỏa... Sao có thể... anh... làm sao có thể điều khiển được ngọn lửa này?"
Hỏa Tôn run rẩy hét lên.
"Thánh Huyền thần hỏa?"
Lâm Chính bình tĩnh nói: "Có vẻ sau khi giải trừ cấm chế trên cơ thể và sử dụng sức mạnh Chân Long để kích hoạt dị hoả thì dị hoả của tôi đã đạt đến cảnh giới Thánh Huyền thần hoả... Không tồi, loại dị hoả này có lẽ đủ để đối phó với anh rồi!”
"Sức mạnh Chân Long? Anh nói gì cơ? Thứ anh sử dụng là sức mạnh Chân Long sao?"
Trong con ngươi của Hỏa Tôn như có ngọn lửa nhưng ánh mắt của hắn thì vẫn lạnh lùng thấu xương: "Anh... quả thực có liên quan tới long mạch dưới lòng đất!"
"Tất nhiên, ngay cả cái chết của A Hải và những người khác cũng có liên quan đến tôi”.
Lâm Chính khàn giọng đáp.
"Anh quả nhiên là kẻ sát hại mấy người A Hải!"
Đám người của Đại hội vô cùng phẫn nộ.
"Không”.
Lâm Chính lắc đầu: “Tôi không giết, bọn họ đã tự sát! Bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ, biết trước dù có quay lại cũng không thể nào ăn nói với Đại hội, cho nên mới lựa chọn tự sát. Nếu thật sự muốn định ra một hung thủ, vậy hung thủ cũng chính là Đại hội, chính các người đã ép chết bọn họ!
"Anh... đừng có ngậm máu phun người!"
"Giảo biện! Đúng là giảo biện!"
"Sao có thể nói chúng tôi ép A Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816630/chuong-5853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.