"Sư phụ... không được..."
Thương Lan Phúc yếu ớt nói: "Nếu sư phụ sử dụng Hồng Mông Long Châm... Người của Đại hội... sẽ nhận ra thân phận của sư phụ... Không được dùng, tuyệt đối không được dùng..."
"Bọn chúng nhận ra tôi thì đã sao? Chẳng lẽ muốn tôi ngồi im nhìn cậu chết?"
Lâm Chính lạnh lùng nói.
“Nhưng nếu làm như vậy, sẽ càng có nhiều người chết hơn… Để cứu một mình đệ tử mà khiến tất cả mọi người rơi vào cảnh giết chóc và khổ đau… như vậy có đáng không?”
Thương Lan Phúc hỏi lại.
Thương Lan Phúc vừa dứt lời, Lâm Chính sững người.
Thương Lan Phúc mỉm cười.
Nhưng giây tiếp theo, Lâm Chính vẫn kích hoạt Hồng Mông Long Châm.
Vù vù vù...
Những chiếc Long châm lấp lánh ánh sáng vàng bay ra khỏi cơ thể anh, lơ lửng trong không trung, sau đó tất cả đâm vào cơ thể Thương Lan Phúc.
"Đó là...."
"Hình như là Hồng Mông Long Châm!"
"Thì ra người này... chính là Lâm thần y! Là Lâm thần y!"
"Lâm thần y, anh thật to gan! Sao anh dám chống lại Đại hội chúng tôi?"
"Hỗn xược!"
"Lâm thần y, thì ra anh chọn cái chết!"
Đám người của Đại hội thi nhau hét lớn về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính hoàn toàn phớt lờ và chỉ tập trung chữa trị cho Thương Lan Phúc.
Tuy nhiên... ngọn lửa trên người Thương Lan Phúc đã lan rộng.
Những ngọn lửa này đặc biệt đến mức ngay cả Long lực cũng không đủ để dập tắt chúng.
"Không! Không! Không..."
Lâm Chính lấy ra một lượng lớn đan dược trong người, nhét vào miệng Thương Lan Phúc.
Nhưng không có hiệu quả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816626/chuong-5849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.