'Trong căn phòng rộng lớn phía trong cùng có một chiếc bàn dài mười hai mét.
Xung quanh bàn đã kín người.
Những người này ai cũng khoác áo choàng màu đen, ai cũng cúi thấp đầu, không nhìn rõ mặt mũi.
Ở phía cuối bàn là một ông lão tóc bạc.
Ông lão đang uống trà, nhàn nhã tự nhiên, nhìn thấy Lâm Chính đi vào thì không khỏi mỉm cười.
“Thần y Lâm? Nghe danh đã lâu, mau mau, mời cậu ngồi!".
Ông lão cười ha hả nói. “Ông là?”.
Lâm Chính không ngồi mà nhìn ông lão tràn đầy nghi ngờ.
“Ha ha ha, tôi tên là Trương Thu Mệnh, là người quản lý của đại hội ở Tô Thành, cũng là Hầu Vương của đại hội”.
“Hầu Vương?”.
Lâm Chính ngạc nhiên.
Anh chưa bao giờ nghe thấy hai chữ này.
Đây là chức danh ở đại hội sao? Nếu là chức danh thì phải ở cấp bậc nào?
“Thần y Lâm không cần để ý mấy chuyện nhỏ này, mời cậu ngồi! Cậu cứ coi tôi là người bạn già của cậu, chúng ta ngồi đây nói chuyện một lúc là được, tôi sẽ không làm khó gì cậu”.
Ông lão cười nói.
Lâm Chính gật đầu, ngồi xuống.
“Ông muốn nói chuyện gì?”.
Lâm Chính hỏi.
“Thần y Lâm, tôi muốn hỏi cậu, cậu đã đến long mạch dưới lòng đất vào khoảng thời gian nào?”.
Ông lão rót một tách trà, sau đó đẩy sang bên cạnh.
Một bóng người mặc áo choàng ở bên cạnh lập tức tiến tới cẩn thận bưng tách trà lên, đi đến phía bên kia, đặt trà xuống trước mặt Lâm Chính.
Lâm Chính liếc nhìn tách trà.
“Trà đạo của tôi cực kỳ kém, mong thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816588/chuong-5811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.