Lâm Chính lặng lẽ quan sát nhóm A Hải đã biến thành hoa máu, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Anh chưa bao giờ nhìn thấu được đại hội.
Đại hội trong lòng anh luôn luôn là người đặt ra quy tắc cho thế gian, duy trì trật tự thế gian.
Có thể làm được điều này thì thực lực bản thân bọn họ là không thể nghỉ ngờ.
Nhưng vì sao đại hội lại vô cớ giết người của Long tộc? Vì sao nhóm người A Hải thất bại lại không hề do dự mà tự sát?
Bọn họ đang che giấu điều gì? “Sư phụ không sao chứ?”.
Thương Lan Phúc bước nhanh tới, nhìn Lâm Chính lo lắng hỏi.
“Tôi không sao”.
Lâm Chính lắc đầu, nhìn chằm chằm vết máu trên mặt đất, sau đó hít sâu một hơi, nói: “Người của Long tộc đâu?”.
“Đại nhân, chúng tôi ở đây!”.
Long Tiếu mặt mày suy sụp dẫn theo một nhóm người Long tộc nhếch nhác bẩn thỉu, thương tích đầy mình đi tới.
Có lẽ bọn họ rất tuyệt vọng, ánh mắt còn lộ ra nỗi sợ hãi sâu đậm.
Hiển nhiên, cảnh tượng các cao thủ của đại hội tàn sát bọn họ đã để lại nỗi ám ảnh không thể xóa mờ trong lòng bọn họ.
“Những người khác đâu?”.
Lâm Chính nhìn mấy người nhóm Long Tiếu, lên tiếng hỏi.
“Bọn họ chết hết rồi”.
Long Tiếu nghiến răng, siết chặt năm đấm, khàn giọng nói: “Những người đó đột nhiên xuất hiện, không nói lời nào đã ra tay với chúng tôi. Long lực của chúng tôi bị bọn họ khắc chế. Trước mặt bọn họ, chúng tôi hâu như không còn sức mạnh nào, bị bọn họ đồ sát! Long Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816582/chuong-5805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.