Tiếng bước chân dần dần vang rõ. Tim bọn họ cũng đập mạnh theo.
Không lâu sau, Lâm Chính và ông Hà ra khỏi xương đầu rồng.
Lúc này Lâm Chính đã thay đổi so với trước. Hai viền mắt anh tỏa ra ánh sáng vàng, tròng mắt lại đen, giữa trán có đường vân lan tràn, mái tóc biến thành màu trắng như tuyết.
Đáng ngạc nhiên hơn là khí tức vốn mạnh mẽ quanh người anh lại biến mất không thấy.
Thay vào đó là sự lặng lẽ, điềm tĩnh tột cùng.
Dường như anh đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân...
Ông Hà thì mặt tái mét, trên mặt toát ra sự lo lắng.
Ông ta cúi đầu, mắt mở to, dường như còn chìm đắm trong sự kinh ngạc không thể dứt ra.
Cảnh tượng quái dị đó khiến những người khác vô. cùng ngạc nhiên.
“Minh chủ”.
“Anh Lâm!".
“Đại nhân!”.
Đám Ngự Bích Hồng, Cầm Kiếm Nữ vui mừng không thôi, vội vàng ùa tới.
“Anh Lâm, anh có được truyền thừa của thần long rồi sao?”.
Cầm Kiếm Nữ vội hỏi.
“Có được một ít”.
Lâm Chính mỉm cười đáp.
“Vậy thì tốt”.
Cầm Kiếm Nữ thở phào nhẹ nhõm.
“Thần thái của minh chủ giống như thiên thần hạ phàm, đương nhiên là đã có được truyền thừa”.
Tửu Ngọc cười lớn, sau đó đắc ý khiêu khích Long Tiếu: “Không phải các người muốn ra tay sao? Tới đi, ra tay đi! Giờ đại nhân chúng tôi ở đây, để xem các người có mấy cái mạng cho đại nhân chúng tôi giết”.
Người của Long tộc đều biến sắc.
Nếu Lâm Chính ra tay, bọn họ làm sao đấu lại? “Long Tiếu, có chuyện gì thế? Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816570/chuong-5793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.