Lâm Chính theo bản năng ôm ngực, hơi thở trở nên gấp gáp, trên trán toàn là mồ hôi.
Anh cảm thấy tim mình giống như sắp vọt ra khỏi cổ họng.
Cảm giác này đúng là không thể dùng lời để hình dung.
“Hình như cậu không thể chịu được?”.
Ông Hà đi ở phía trước đột nhiên dừng lại, nhìn Lâm Chính hỏi.
“Tôi cảm thấy tim như sắp vọt ra khỏi cơ thể..”. Lâm Chính thở hổn hển nói.
“Nếu cậu muốn từ bỏ thì có thể chủ động móc tim ra, vậy thì dễ hơn”.
Ông Hà bình tĩnh nói.
“Chủ động móc tim?”.
Lâm Chính ngạc nhiên nhìn ông Hà, nhưng ánh mắt ông ta bình lặng như nước.
Lâm Chính nhíu mày, quay đầu nhìn, nhưng lại phát hiện đường đi vào đã bị một luồng long lực nồng đậm chặn lại, muốn xé ra thì cực kỳ khó.
“Không hay, mắc bẫy rồi!”.
Lâm Chính khẽ nói, cảnh giác nhìn ông Hà: “Ông chặn đường lui của tôi, chẳng lẽ ông muốn cướp tim của tôi?".
“Cậu sai rồi, tôi không có hứng thú với tim rồng, vì tôi biết tôi không phải người kế thừa thần long”.
Ông Hà lắc đầu đáp.
“Thế thì đây là...
“Đây là tử khí do xương rồng sinh ra, bởi vì cậu có tim rồng nên thu hút khí của xác rồng. Vì vậy chúng sẽ tụ tập phía sau cậu, chặn đường đi của cậu.
“Ông biết vậy thì vì sao không nói sớm cho tôi biết?”.
Lâm Chính hét lên: “Bây giờ tôi vào không được, ra không xong, không phải bị mắc kẹt ở đây hay sao?”.
“Sao tôi nói sớm được? Vậy thì làm sao thử thách cậu?”.
Ông Hà lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816563/chuong-5786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.