“Dưới chân sao?”
Lâm Chính sửng sốt, cúi đầu nhìn xuống.
Người Long tộc cũng hoàn toàn bối “Ông Hà, ông có ý gì vậy?” Long Tiếu nghiến răng hỏi. “Đừng hỏi nhiều, cứ đi theo tôi rồi cậu sẽ biết!”
Ông Hà trầm giọng đáp, sau đó xoay người đi sâu về phía khu rừng.
Người Long tộc đưa mắt nhìn nhau, đều không biết phải làm sao. Cuối cùng tất cả lại đồng loạt nhìn về phía Long Tiếu.
Long Tiếu rõ ràng đang rất do dự.
“Long Tiếu, anh cứ đi theo ông Hà một chuyến đi! Chẳng lẽ cứ phải chém giết nhau mới được hay sao? Chẳng lẽ anh muốn nhìn thấy mọi người nằm trên mặt đất, chết hết thì anh mới vui lòng sao?”
Long Kỳ sốt ruột, lớn giọng với Long Tiếu.
Long Tiếu do dự một hồi, cuối cùng hắn nhìn Long Kỳ, sau đó mới cắn răng nói: “Được, tôi nghe anh một lần".
Nói xong, Long Tiếu trợn mắt, hung dữ nhìn Lâm Chính, rồi dẫn mọi người đi về phía của ông Hà.
“Đại nhân?”
Sắc mặt mấy người đăng sau Lâm Chính vô cùng nghiêm túc.
“Chúng ta đi xem thử”.
“Vì sao không thẳng thừng ra tay luôn?”
“Nếu thực sự phải chém giết, một khi ông lão kia tham gia, chúng ta sẽ không thể chiếm được lợi thế. Nếu ông lão đó có thể khuyên Long tộc từ bỏ long lực, đầu hàng tôi, vậy đó chẳng phải là kết quả tốt nhất rồi sao?”
Lâm Chính bình tĩnh đáp, cũng dẫn người đi theo ông Hà.
Mọi người rời khỏi khu vực Long Điện, đi qua khu vực sinh sống của người Long tộc. Đi đi lại lại hơn mười phút, cuối cùng dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816559/chuong-5782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.