"Ọe".
Nhiều người không chịu nổi mùi tanh gay mũi này, nôn thốc nôn tháo.
Nhất thời, tiếng nôn vang lên không ngớt.
Mặt sàn ở điện ngoài của điện Tế Long cũng đầy chất nôn bẩn thỉu.
Long Tử nhíu mày, nhưng không nói gì, chỉ khế quát: "Không còn nhiều thời gian đâu, mau vào nội điện đi, đừng có chậm trễ, nếu không làm hại đến Long tộc, thì chính là tội nhân của Long tộc, biết chưa?".
Mọi người nghe xong đều không dám chần chừ nữa, cố chịu đựng mùi tanh để vào trong.
Nhưng khi đi vào nội điện, cảnh tượng trước mắt khiến tất cả bọn họ đều kinh hãi.
Cả nội điện đỏ lòm.
Đúng vậy! Là đỏ lòm!
Hơn nữa còn đỏ như máu!
Nơi này đã được nhuộm bằng máu.
Chính giữa nội điện là một bức tượng đá bàn long khổng lồ.
Bàn long kia khôi ngô uy mãnh, giống như vật sống vậy.
Lấy bàn long này làm trung tâm, xung quanh là những phù triện và phù văn lằng nhằng phức tạp.
Không ai hiểu những phù triện, phù văn này.
Nhưng phía trên không ít phù triện, phù văn là những chiếc đầu lâu màu đỏ máu.
Cảnh tượng chẳng khác nào địa ngục tu la! "Hả?".
"Chuyện... chuyện này là sao?".
"Những chiếc đầu lâu này là gì vậy?".
"Tại sao trong nội điện lại có cảnh tượng này?".
Những người bước vào đều giật nảy mình, run rẩy sợ hãi, không biết nên làm gì.
Long Tử tỏ vẻ lúng túng, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, ho khan một tiếng rồi trầm giọng quát: "Mọi người đừng lo lắng, những thi hài này đều là của người ngoại tộc".
"Của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816534/chuong-5757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.