Diệp Viêm sa sầm mặt, âm thầm siết chặt nắm đấm. Hắn không ngờ được Lâm Chính lại quay về.
“Diệp Viêm, không phải lần đầu tao và mày giao đấu, sao tao lại không hiểu mày được?”.
Lâm Chính chậm rãi đi tới, bình tĩnh lên tiếng: “Sở dĩ mày tiếp cận Long Tu là vì thân xác của ông ta. Thật ra tao biết mày không rời đi, vì mày biết Long Tu chắc chắn sẽ chết. Mày muốn đợi tao giải quyết xong Long Tu, mày sẽ thuận lợi hấp thu thân xác của ông ta tăng cường thực lực, đúng không?”.
Diệp Viêm nheo mắt, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Xem ra mày hiểu rất rõ về tao!".
“Cũng không tính là hiểu rõ, tao chỉ biết loại người như mày rất tham, nhưng không phải vì danh lợi mà là vì thực lực. Mày có khát cầu gần như điên cưồng về tu vi thực lực! Khát cầu này có lợi cũng có hại, tao tin mày chắc chắn sẽ mắc bẩy!”.
Lâm Chính nói.
Diệp Viêm hít sâu một hơi, trong con ngươi dâng tràn vẻ bất lực vô tận.
“Xem ra tao định sẵn sẽ thất bại trong tay mà! “Diệp Viêm, giữa tao và mày vốn không có quá nhiều thù oán, nhưng mày thề phải giết tao, tao bất đắc dĩ mới làm vậy. Hơn nữa, tao hiểu mày, dù giữa chúng ta không có thù hận, mày cũng sẽ diệt trừ tao, bởi vì mày không cho phép ai có thiên phú vượt hơn mày!”.
Lâm Chính bình thản nói.
“Không sai”.
Diệp Viêm gật đầu, sau đó lấy châm bạc từ thắt lưng ra, đâm từng cây lên người mình.
“Giữa tao và mày sớm muộn cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816517/chuong-5740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.