“Hả?”.
Nhìn Long Tu đánh tới, đám người Thu Ngạn sợ đến mức hồn lìa khỏi xác.
Bọn họ chắc chăn không phải là đối thủ của Long Tu.
Đây là đồ sát đơn phương diện.
Bọn họ không dám chống đố, chỉ có thể tiến sát về phía Lâm Chính, cầu mong Lâm Chính có thể cứu được bọn họ.
“Đại nhân, cứu chúng tôi!”.
“Chúng tôi không muốn chết!”.
“Đại nhân, anh ở trong đó sao?”.
Đám người Thu Ngạn đau khổ khóc ròng, quỳ dưới đất cầu xin.
Có người muốn đưa tay ra chạm vào long tâm, nhưng sức mạnh phản phệ trong long tâm đánh ra khiến người đó ngã xuống đất, co giật không ngừng.
“Bản thân hắn còn khó sống mà cứu các người? Đi chết đi!".
Long Tu cười lớn, đánh một chưởng về phía đầu Thu Ngạn.
Thu Ngạn mở to mắt, há hốc miệng nhìn ông ta.
Chưởng này còn chưa rơi xuống đầu hắn, sức mạnh ở lòng bàn tay đã giáng xuống trán hắn.
Hắn cảm thấy đầu mình sắp nổ tung. “A.
Thu Ngạn kêu lên tuyệt vọng, chỉ có thể đưa hai tay lên đỡ chưởng đó.
Âm! Chưởng đánh lên cánh tay của Thu Ngạn.
Thu Ngạn bay ra xa, đập mạnh xuống đất, lăn vài vòng nhưng... không chết? Những người khác sửng sốt.
Long Tu đáp xuống, nhìn Thu Ngạn nằm dưới đất cũng nhíu mày.
“Chuyện gì thế? Theo lý mà nói đòn đánh này phải đánh nát vụn hắn ra mới phải!".
Long Tu không hiểu nổi.
Đáng ngạc nhiên hơn là Thu Ngạn nằm dưới đất rên lên đau đớn, sau đó chậm rãi bò dậy.
“Cái gì.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc sững người.
“Sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816511/chuong-5734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.