'Trước cửa Long Cung có rất nhiều người của Long tộc.
Đám Thu Ngạn cũng đã đến nơi. Là người hiểu rõ về Lâm Chính, hắn đương nhiên phải có mặt, mặc dù rất muốn nghỉ ngơi một lát cho hồi sức.
Đất đá xung quanh biến thành bột mịn, một con đường rộng rãi kéo dài đến bên ngoài.
Các Long võ giả khoanh chân ngồi xuống, nghỉ ngơi dưỡng sức, còn các Long võ giả mới đến thì đứng trước của Long Cung nghiên cứu gì đó.
Cũng không biết đã qua bao lâu, một người bỗng kêu lên.
"Long Tu đại nhân đến!".
Tất cả các Long võ giả đều kinh ngạc, lần lượt đến trước con đường bằng phẳng mới được trải ra kia, xếp hàng hai bên, cúi người, sau đó chậm rãi quỳ xuống.
"Bái kiến Long Tu đại nhân!".
"Bái kiến Long Tu đại nhân!".
Ngay cả mấy Long võ giả kia cũng không dám ngồi điều tức nữa, mà đều đứng lên hành lễ.
Sau đó giọng nói hùng hồn vang lên, một ông lão tóc bạc da mồi, mặc bào trắng, râu dài đến eo, đi tới.
Đồng tử ông lão có màu vàng kim, đầu có hai sừng, hai cánh tay còn có từng lớp vảy rồng bao phủ, khiến người ta nhìn mà da đầu tê dại.
Ông ta chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu sải bước đi tới.
"Tất cả đứng lên đi".
Ông lão sẵng giọng.
"Cảm ơn Long Tu đại nhân".
Tiếng hô lại vang lên, mọi người đều đứng dậy, nhưng vẫn không dám thẳng người, thái độ rất cung kính.
"Long Tu đại nhân, sao ông lại đến đây? Long Tử vương hạ đâu?".
Long võ giả dẫn đầu cung kính hỏi.
"Sao? Xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816489/chuong-5712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.