Ai nấy váng đầu hoa mắt, chậm rãi đứng dậy, trên người đầy vết thương.
May là Tuyệt Thế Tà Kiếm đã triệt tiêu phần lớn sức mạnh, cho nên mọi người không bị thương không quá nặng.
Bọn họ ngạc nhiên nhìn Lâm Chính.
Anh vô cùng nhếch nhác chật vật nhưng lại ngồi đó cười ngây ngốc, bọn họ cảm thấy vừa buồn cười vừa kỳ quái.
“Anh Lâm, anh nói được rồi là sao?”.
Mị Mộng ôm trán, hít ngược một hơi.
“Tôi biết làm sao để hấp thu số long lực này rồi!”. Lâm Chính đứng dậy, cười đáp.
“Thật sao?”.
Mị Mộng hoàn hồn lại, vội hỏi: “Phải hấp thu thế nào?”.
“Tôi mới phát hiện long lực của mỗi long mạch có thuộc tính khác nhau. Long mạch ở bên dưới tòa nhà †reo thưởng như băng như nước, còn sức mạnh của long mạch ở đây lại nóng như lửa đốt! Tôi vận dụng ngược lại với cách hấp thu long mạch mà Trấn Ngục Võ Thần dạy, thế là có thể hấp thu sức mạnh này!”.
“Hóa ra là vậy!”.
Mị Mộng gật gù, tràn đầy tán thán và sùng bái: “Anh Lâm, anh đúng là thiên tài!".
“Thời gian cấp bách, đừng nói mấy thứ vô dụng nữa. Mọi người mau qua đây, tôi sẽ truyên dạy cách hấp thu cho mọi người. Dù có thế nào, mọi người cũng phải hấp thu long lực nhiều nhất có thể trong thời gian ngản nhất, biết chưa?”.
Lâm Chính nói.
Bọn họ cùng nhau đi tới.
Lâm Chính cũng không dài dòng, lập tức chỉ dạy cách hấp thu long mạch cho bọn họ.
Sau khi bọn họ học xong thì đi theo Lâm Chính về phía cửa đá.
Vù vù vù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816481/chuong-5704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.