Cô gái tóc bạc không thể chịu nổi.
Xưa nay người Long tộc luôn ức hiếp người khác, đã bao giờ gặp ai kiêu căng với mình như vậy? Cô gái luôn tự nhận mình là chủ nhân của long mạch dưới lòng đất.
Nhưng giờ cô ta lại bị người khác xem như con chó con mèo.
Cảm giác chênh lệch này khiến cô ta không thể chấp nhận.
Lúc này, Thu Ngạn đột nhiên tiến lên kéo cô gái tóc bạc về.
“Thu Ngạn? Rốt cuộc anh định làm gì?”. Cô gái tóc bạc ngạc nhiên hỏi. “Được rồi, đã đến lúc này rồi, cô bớt nói vài câu”.
Thu Ngạn lạnh lùng nói, sau đó chắp tay với Lâm Chính: “Người anh em, anh muốn vào trong thì vào đi!”.
Lâm Chính không nói gì, đi thẳng về phía Nhất Tuyến Thiên.
Nhìn bóng dáng của Lâm Chính dần biến mất khỏi khe núi, đám người Long tộc siết chặt nắm đấm, trong mắt tràn ngập lửa giận.
“Thu Ngạn, anh thay đổi rồi!".
Một người không nhịn được nói.
“Tôi thay đổi rồi? Ha ha, nếu vừa rồi tôi không thay đổi, người ở đây đã chết ít nhất một nửa, cậu tin không?”.
'Thu Ngạn cười nhạt nói.
“Tên đó đang dọa chúng ta, hắn không dám mở tử huyệt đâu”.
Người khác nói.
“Không dám?”.
'Thu Ngạn lạnh lùng nhìn người đó: “Lần đầu cậu gặp người đó sao? Trước kia ở Long Tâm Thành, một mình hắn đấu với nhiều người chúng ta như vậy, cậu nghĩ hắn không dám? Đó là một tên điên, các cậu còn không nhìn ra sao?”.
“Nhưng...".
Người đó á khẩu.
Những người khác cũng nói không nên lời.
“Được rồi, tôi biết trong lòng mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816473/chuong-5696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.