Mọi người há hốc miệng, mở to mắt, khó tin nhìn Lâm Chính.
“Mày đang nói cái quái gì thế?”.
“Đừng được nước lấn tới! Thu Ngạn đại nhân cầu hòa với mày không phải là sợ mày, mà là không muốn tiếp tục đánh nữa. Mày đừng nghĩ bọn tao thật sự không giết được mày!".
“Mày là cái thá gì? Giết bọn tao?”.
Những người bảo vệ long mạch nổi giận mắng chửi Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính lại tỏ ra lạnh lùng, nhìn về phía người bên kia đằng đằng sát khí.
“Các người không muốn ra tay, tôi làm thay cũng được!".
Nói xong, Lâm Chính nhảy vọt lên, xông tới. “Khốn nạn!".
“Giết!”.
“Liều mạng với hắn!”.
Đám người Long tộc bị ép bất đắc dĩ, đánh liều lao về phía Lâm Chính.
“Chết tiệt!”.
Cô gái tóc bạc thấy vậy bèn rút đao, muốn xông lên chỉ viện.
Nhưng Thu Ngạn đột nhiên ngăn cô ta lại.
“Thu Ngạn?”.
Cô gái tóc bạc kinh ngạc nhìn hắn.
Những người còn lại cũng ngạc nhiên. “Các người muốn ép tôi mở tử huyệt sao?”.
Thu Ngạn hỏi.
“Nhưng...".
“Chúng ta không bảo vệ được bọn họ, dù tôi không đồng ý, Lâm Chính cũng sẽ giết bọn họ... Cho nên, bỏ đi.
“Nói vậy là anh định hi sinh bọn họ thật sao?”.
Cô gái tóc bạc lùi lại hai bước, giọng nói cũng run rẩy.
“Không phải tôi muốn hi sinh bọn họ, mà là không còn lựa chọn nào khác. Mức độ điên rồ của người này mọi người cũng nhìn thấy rồi. Hắn nói được làm được, chúng ta xông lên không những không bảo vệ được người đó, nói không chừng chúng ta cũng thương vong không ít, thay vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816471/chuong-5694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.