Chân tay Lăng Sương đều bị chặt đứt, cả người nằm trên vũng máu, gã trừng lớn mắt, nhìn người đang bước. về phía mình với ánh mắt khó tin.
“Đừng... đừng giết tôi... đừng giết tôi...”
Lăng Sương dùng hết sức lực la lớn.
Nhưng lúc này cơ thể đang mang trọng thương, hơi thở của gã rất yếu ớt, e là dốc toàn bộ sức lực cũng không thể hét to hơn được nữa.
Bọt máu không ngừng phun ra từ trong miệng gã.
Lâm Chính đi tới trước mặt Lăng Sương với vẻ mặt vô cảm, nhìn cơ thể bây giờ da tróc thịt bong, sau đó chậm rãi nâng Tuyệt Thế Tà Kiếm lên.
“Dừng... dừng tay... mau dừng tay...”
Đôi mắt Lăng Sương toát lên vẻ sợ hãi, run rẩy kêu
Gã không ngờ rằng mình sẽ bị người như vậy đánh bại.
Rốt cuộc người này là ai? Tại sao lại có long lực đáng sợ như vậy?
Nhưng tiếng la hét của Lăng Sương hoàn toàn không có tác dụng.
Hai mắt Lâm Chính đỏ ngầu, tràn ngập sát khí, định vung kiếm chém xuống.
"Dừng tay!" Đúng lúc này, một tiếng hét lạnh lùng vang lên.
Sau đó, một luồng long lực hung ác đánh về phía Lâm Chính.
Ánh mắt Lâm Chính khẽ động, nâng cánh tay trái chặn luồng long lực kia.
Bùm!
Lưồng long lực khủng bố nổ tung.
Lâm Chính lùi về phía sau hai bước.
Anh đưa mắt nhìn qua.
Có bảy tám bóng người xông ra từ bên trong.
Kẻ cầm đầu là một người đàn ông mặc áo bào màu vàng, đầu tóc bạc phơ.
Người đàn ông ăn mặc rất sang trọng, giơ tay nhấc. chân đều toát ra khí chất của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816462/chuong-5685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.