Tiếng da thịt bị xé rách vang lên. Sau đó là tiếng cánh tay nổ tungĐai trận máu thịt một lần nữa được gia trì.
Ở chính giữa đại trận, Lâm Chính giống như một con kén co cụm lại. Dưới cơ thể anh xuất hiện những vết nứt.
Đó chính là những vết nứt của đại trận. Trấn Ngục Võ Thần không hề sửa lại những vết nứt này, mà để sức mạnh từ những vết nứt được hấp thụ vào cơ thể của Lâm Chính.
Lâm Chính hấp thụ từng chút một. Cơ thể anh dần trở nên nhuận sắc hơn, ánh sáng màu lam phóng ra càng mãnh liệt hơn.
Cuối cùng thì.
Bùm! Một vụ khí nổ vang lên. Không gian ngập trong sắc xanh.Lâm Chính từ từ mở mắt.
“Cấp 9 rồi”.
'Trấn Ngục Võ Thần ở phía bên này trố tròn mắt với vẻ không dám tin. Dù hai cánh tay còn đau đớn khiến mặt ông ta tái nhợt thì ông ta vẫn chỉ nhìn chăm chăm Lâm Chính
Lâm Chính không thể hiện biểu cảm gì nhiều, chỉ quan sát bàn tay của mình và nói: “Hôm nay là ngày thứ bao nhiêu rồi?”
“Là ngày thứ sáu rồi”.
“Ngày thứ sáu à...vẫn còn chậm quá”.
“Còn chậm sao?”
'Trấn Ngục Võ Thần chau chặt mày: “Nhóc, dục tốc. bất đạt, sáu ngày mà có thể luyện thần công tôi truyền thụ tới cấp chín thì đã là nghịch thiên lắm rồi. Cậu còn muốn thế nào nữa”, Trấn Ngục Võ Thần tin rằng thiên phú của cậu nhóc này mạnh hơn của mình nhiều lắm rồi.
“Lúc này thời gian là mạng sống, dù tôi đã có được truyền thừa của ông nhưng muốn sống sót rời đi thì vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816408/chuong-5631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.