Mộ Dung Tùng lên tiếng, nhưng mãi không thấy Đào Thành được đưa lên.
Đến lúc một thành viên của tòa nhà treo thưởng vội vã chạy tới.
“Chủ tịch, đám người Đào Thành... chạy rồi!".
“Cái gì?”.
Mộ Dung Tùng nhíu mày, sau đó lạnh lùng lên tiếng: “Thứ ăn cây táo rào cây sung đó có thể chạy đi đâu được? Phát lệnh truy nã kẻ phản nghịch đó trên toàn long mạch dưới lòng đất cho tôi! Ngoài ra, phái người chặn lối ra vào ở long mạch dưới lòng đất, đề phòng bọn họ chạy đến giới thế tục!”.
“Vâng! Chủ tịch!”.
Bọn họ chạy đi.
Lúc này Mộ Dung Tùng mới thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt điều chỉnh.
Tiếu Thiên Võ Thần chậm rãi mở mắt ra, liếc nhìn bọn họ, bình tĩnh nói: “Chủ tịch Mộ Dung! Chuyện còn chưa kết thúc, ông lại lo đi xử lý phản nghịch sao?”.
“Kẻ phản nghịch như vậy không giết thì chờ đón năm mới sao?”.
Mộ Dung Tùng khế cười nói.
Tiếu Thiên Võ Thần im lặng một lúc, nói: “Không biết trước kia Chủ tịch Mộ Dung nói cùng chia sẻ long mạch dưới lòng đất với tôi có tính không?”.
“Ha ha ha ha, sao lại không tính được?”.
Mộ Dung Tùng cười lớn, vung tay: “Người đâu, đi lấy bản đồ tới đây!”.
“Vâng”.
Không lâu sau, một cao thủ của tòa nhà treo thưởng cầm bản đồ đi vào văn phòng, trải ra trước mặt hai người.
Mộ Dung Tùng cũng không khách sáo, vung tay chém bản đồ ra làm hai, sau đó rút nửa tờ bên phải ra đưa cho Tiếu Thiên Võ Thần.
“Khu vực này do ông thống trị, nửa còn lại thuộc về tôi, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816405/chuong-5628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.