Đây là bài ca cuối cùng của bà tổ Huyết Đao, cũng là tiếng vọng cuối cùng của bà ấy trước mặt Võ Thần.
Nửa bên tường tòa nhà treo thưởng bị nhuộm đỏ, tòa nhà lung lay, bị lực xung kích đáng sợ đánh thủng trăm nghìn lỗ.
Mọi người trốn ở phía sau vách tường tòa nhà, trong lòng kinh hãi, âm thầm nghe ngóng mọi thứ xung quanh.
Đợi tất cả tan đi mới thò đầu ra.
Mị Mộng bị đánh bay sang một bên, bị người của thế gia Huyết Đao cưỡng ép đưa đi.
Tiếu Thiên Võ Thần và Mộ Dung Tùng cũng bị đánh bay, hai người đâm nát nhiều phòng ốc, lần lượt rơi xuống hai con đường lớn.
Cả người bọn họ đầy máu, da thịt nát bấy.
Hiển nhiên, một đòn của bà tổ Huyết Đao khiến bọn họ không dễ chịu gì, nhưng muốn giết bọn họ thì còn kém xa.
Mộ Dung Tùng bị thương cực kỳ nghiêm trọng, một lúc lâu sau mới đứng dậy.
Tiếu Thiên Võ Thần ý thức được điều gì, vội vàng bò dậy chạy tới đó.
“Tiếu Thiên đại nhân... sao rồi?".
Mộ Dung Tùng ở bên này mất một lúc lâu mới đứng dậy được, gian nan đi tới.
“Bà già đó đúng là đáng ghét, lại miễn cưỡng tự nổi Cũng may mục đích của bà ta vẫn chưa đạt được!”.
Tiếu Thiên Võ Thần nói.
“Phải, chỉ chút uy lực đó làm sao giết được chúng †a?".
Mộ Dung Tùng cười nhàn nhạt.
Bà tổ Huyết Đao dù gì cũng không phải Võ Thần, cộng thêm trạng thái không tốt, sức mạnh phi thăng thúc đẩy không đủ, dẫn đến uy lực tự nổ cũng rất nhỏ.
“Bà ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816401/chuong-5624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.