Cảnh tượng ở trước mắt hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của Lâm Chính.
Tâng hầm thứ mười của tòa nhà treo thưởng là một gò đất trống rộng lớn.
Bên trong gò đất trống chỗ nào cũng có những tảng đá đen kịt cao chót vót.
Nhưng ở trung tâm những tảng đá cao chót vót này là những móng vuốt khổng lồ.
Chỉ có một nửa móng vuốt lộ ra ngoài, năm đầu ngón tay thô to dữ tợn lòi ra bên ngoài, khiến da dâu người nhìn thấy đều tê dại, tim đập chân run.
Mà ở vị trí trung tâm của móng vuốt có một thanh kiếm gãy thon dài đang treo lơ lửng.
Toàn bộ thân kiếm tỏa ra màu xanh da trời, trên bề mặt gợn lên ánh sáng màu xanh lấp lánh.
Lâm Chính nhìn chằm chằm thanh kiếm gấy, cảm giác như mặt trời, vâng trăng và vì sao đang xoay tròn xung quanh thanh kiếm gãy, giống như thần binh sắc bén đàn áp vũ trụ vậy! Nhìn những móng vuốt như ngọn núi cao vun vút, những người bên dưới nhìn những móng vuốt sắc nhọn ấy như những con kiến hôi nhỏ bé.
“Đây là gì? Là loại thần binh gì vậy?”
Lâm Chính trịnh trọng nói.
“Không thể giải thích được”.
Mộ Dung Tùng lạnh lùng nói: “Đây là một nơi bí mật, hơn một ngàn năm trước, người sáng lập tòa nhà treo. thưởng đã phát hiện ra, mà không thể phá giải, nhưng ông ta cảm nhận được thần binh đó đang tỏa ra nguồn năng lượng mãnh liệt, tiện thể lấy nó làm cơ sở xây dựng. tòa nhà treo thưởng! Đây chính là nguồn gốc của tòa nhà treo thưởng”.
“Ra là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816364/chuong-5587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.