“Thật to gan!".
Một lãnh đạo cấp cao của tòa nhà treo thưởng không nhìn nổi nữa, đập bàn quát: “Tên họ Lâm kia, cậu dám ngồi ở vị trí chủ tịch của chúng tôi, cậu muốn chết sao?".
“Không ngồi được à?”.
Lâm Chính bắt chéo chân, đốt điếu thuốc hỏi.
“Ngang ngược! Cậu là cái thá gì mà xứng ngồi ở vị trí này?”.
Người đó gào lên: “Người đâu!".
Soạt...
Vệ sĩ giỏi nhất của tòa nhà treo thưởng xông vào từ ngoài cửa, bọn họ vừa vào đã xông về phía Lâm Chính, rút đao kiếm bao vây anh.
“Tên họ Lâm kia, dù cậu có là khách của tòa nhà treo thưởng cũng không được ngông cuồng như vậy, dám ngồi ở vị trí chủ tịch. Chết tiệt! Người đâu, bắt lấy cậu ta nhốt vào nhà giam, để chủ tịch xử lý!”.
“Vâng!".
Vệ sĩ ở xung quanh nổi giận hô to, rút kiếm chữa về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính không hề sợ hãi, ngược lại tức giận nhìn chằm chằm vệ sĩ đang xông tới: “Nếu các người dám động vào tôi, các người sẽ là tội phạm khiến †òa nhà treo thưởng hủy diệt! Các người có chịu nổi không?”.
Lời này vừa cất lên, tất cả đều run rẩy, đứng khựng lại nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Rõ ràng không ai dám rước rắc rối. “Tên họ Lâm kia, sao cậu dám dọa dẫm ở đây?”.
Lãnh đạo cấp cao của tòa nhà treo thưởng phẫn nộ quát.
“Dọa dẫm? Vậy chúng ta cứ xem xem là tôi dọa dẫm hay là ông chôn vùi đường sống của tòa nhà treo thưởng”.
Lâm Chính cười nhạt, không hề sợ hãi.
“Cậu...
Người đó nổi giận, nhưng không nói được lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816349/chuong-5572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.