“Bà nội, thế sao được ạ? Đây là truyền thừa Võ Thần, nếu cứ giao ra như vậy thì đáng tiếc quá! Cơ duyên lớn như vậy hoàn toàn có thể giúp anh Lâm bước vào hàng ngũ Võ Thần, giữ lại một năm hai năm, chắc chắn anh Lâm có thể đối kháng với những Võ Thần khác!”.
Mị Mộng ở cạnh mãi không nói chuyện lên tiếng phản đối.
Vào lúc này, bất cứ bảo tàng nào ở long mạch dưới lòng đất cũng không thể so với hai thi thể này, từ bỏ như vậy thì đáng tiếc thế nào? Nhưng bà tổ Huyết Đao lại lắc đầu.
“Bà biết cách nghĩ của cháu, nhưng có lúc lợi ích trước mắt có phải lợi ích hay không vẫn cần phải cân nhắc. Hai thi thể này đúng là có thể cho người sở hữu nó. lợi ích vô tận, nhưng cháu có từng nghĩ khoảng thời gian một năm mà Lâm đại nhân giữ nó hay không?”.
Bà tổ Huyết Đao liên tục lắc đầu: “Chỉ sợ chưa tới một tháng, bốn vị Võ Thần đã giết tới nơi, đến lúc đó e là bản thân cũng sẽ thành thi thể, còn quan tâm đến hai thi thể khác làm gì?”.
Mị Mộng căng thẳng, rơi vào trầm tư.
“Tôi giao!”.
Đúng lúc đó, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.
Hai người cùng nhìn về phía anh.
“Lâm đại nhân cầm được buông được, định sẵn sẽ là người làm nên đại sự”.
Bà tổ Huyết Đao tán thưởng.
Mị Mộng tiếc nuối, nhưng không nói gì.
Tiền bối hiểu lầm rồi, tôi sẽ giao nhưng không định giao vào lúc này”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Vậy cậu định khi nào giao?”.
“Để nửa tháng nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816347/chuong-5570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.