Sau cơn chấn động kịch liệt, một khe hở dài xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Khe hở chia rừng đá làm hai, ở trong khe hở đó là một hành lang rất dài.
“Đại nhân, xin mời!”
Ám Minh Nguyệt bò ra khỏi sông, dùng sức mạnh phi thăng hong khô nước trên người, cười nói.
Mọi người rất kinh ngạc. “Cơ quan này vậy mà lại được giấu dưới sông?” Lang Gia kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, dưới đáy sông có một ngăn bí mật, mở nó ra là có thể mở cánh cửa đi cửa vào cứ điểm Ám Lâm”.
Ám Minh Nguyệt nói.
"Thì ra là như vậy”.
Mọi người bừng tỉnh.
"Cơ quan này cũng được coi là tuyệt diệu”. Huyền Thông cười nói.
Nhưng Lâm Chính cau mày, cẩn thận quan sát những cơ quan này.
"Lâm đại nhân, sao vậy?"
Ám Minh Nguyệt tò mò hỏi. "À, không có gì, chúng ta vào thôi”.
Lâm Chính định thần lại, khẽ mỉm cười, nhấc chân đi về phía bậc thang.
Mọi người lần theo từng bậc thang đi xuống dưới rừng đá.
Chỉ thấy bên dưới là một không gian rộng mở với rất nhiều giá sách, bàn được đặt ở chỗ trống.
Giá sách chứa đây sách và đồ dùng, còn trên bàn là rất nhiều dược liệu được phơi khô.
Ở chỗ đất trống còn vẽ một trận pháp khổng lồ.
"Đây là trận pháp công kích à?”
“Lâm Chính, hoa văn trên trận pháp này nhiều như: vậy, e rằng lực sát thương sẽ vô cùng mạnh. Nếu có người bước vào chỗ này, một khi trận pháp được kích hoạt, e là không chết cũng bị lột một lớp da!”
Đám người Huyền Thông thốt lên.
“Dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816336/chuong-5559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.