Hộc! Hộc!
Hộc!
Trên con đường nhỏ trong ngọn núi đá nhọn lởm chởm.
Ám Minh Nguyệt cõng Ám Thiên Võ Thần đang vô cùng yếu ớt, điên cuồng chạy về phía trước.
"Bố hãy cố lên, chúng ta sẽ nhanh chóng đến được cứ điểm khác. Đến lúc đó, con nhất định sẽ chữa khỏi cho bố, bố hãy cố lên".
Ám Minh Nguyệt vừa chạy vừa thở hổn hển.
Ám Thiên Võ Thần ở phía sau khó nhọc mở mắt ra.
"Các cơ quan và tứ chỉ cấy trên người bố đã bị Lâm Chính phá hoại, khiến khí mạch trong người đứt lìa, sức mạnh phi thăng tràn ra quá nhiều. Bố phải bế quan ít nhất một năm, bố cần một nơi an toàn tuyệt đối... Con gái, đừng đến cứ điểm Đông Nam, đến cứ điểm Thạch Đảo đi..."
Ám Thiên Võ Thần khàn giọng nói.
"Cứ điểm Thạch Đảo?”.
Ám Minh Nguyệt run lên, sau đó gật đầu n Ố, con chờ anh Diệp, để anh ấy đi cùng con. Anh ấy không biết cứ điểm Thạch Đảo, chắc chắn sẽ không tìm thấy chúng ta!".
"Không!".
Ám Thiên Võ Thần quát: "Không được nói với cậu ta...
Dứt lời, ông ta lại ho dữ dội, còn phun ra máu, nhuộm đỏ lưng của Ám Minh Nguyệt.
"Không được nói với anh ấy?".
Ám Minh Nguyệt sửng sốt: "Tại sao thế ạ?".
Nhưng không chờ Ám Thiên Võ Thần trả lời, một bóng dáng đã xông tới nhanh như chớp, chặn Ám Minh
Nguyệt lại.
Ám Minh Nguyệt cả kinh, nhưng sau khi nhìn rõ người đến liền mừng rỡ.
"Anh Diệp!". "Các cô không sao chứ?". Diệp Viêm bình thản nói.
"Anh Diệp, chúng tôi không sao, anh cắt đuôi được đám kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816326/chuong-5549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.