Ám Thiên Võ Thần không tự phụ như Thái Thiên Võ Thần, ông ta tự kiêu nhưng không phải cái gì cũng không nghe lọt.
Huống hồ, biểu hiện của Lâm Chính quả thật khiến người ta kinh ngạc.
“Y thuật người này đáng sợ như vậy, hơn nữa còn trẻ tuổi, chỉ sợ thiên phú của hắn không thua kém gì ông”.
Ám Thiên Võ Thần lạnh lùng nói: “Người này không diệt trừ, e rằng sau này sẽ thành đại họa! Hôm nay
không thể tha cho cậu ta được”.
Nghe được lời này, Diệp Viêm gật đầu: “Vậy tôi đề nghị ông và tôi hợp tác giết chết kẻ này”.
“Hợp tác?”. Ám Thiên Võ Thần sửng sốt, ngay sau đó nhíu mày: “Tôi là Võ Thần, giết một thằng nhóc còn cần hợp tác với người khác hay sao?”.
Nếu chuyện này truyền ra, danh tiếng của Võ Thần chắc chắn sẽ không giữ nổi.
“Ám Thiên đại nhân, tôi đã nói ông không đối phó được người này! Chuyện vừa rồi còn không đủ sức thuyết phục hay sao?”.
Diệp Viêm nói.
Ám Thiên Võ Thần im lặng.
Một lúc sau, ông ta hít sâu một hơi, lạnh lùng quát: “Thôi được, giết chết người này trước rồi tính sau”.
“Được!".
Diệp Viêm gật đầu, rút Kiếm Bạch Cốt ra, nhìn về phía Lâm Chính.
Lúc này, Lâm Chính đã đứng dậy. Nhìn trạng thái của anh dường như châm bạc mà Ám Thiên Võ Thần sử dụng đều không có hiệu quả, cả
người anh đã hồi phục như không có chuyện gì.
Ám Thiên Võ Thần thấy vậy càng tin lời của Diệp Viêm.
“Khốn nạn, ỷ đông hiếp ít sao?”.
Lang Gia phẫn nộ, lập tức xông vào lĩnh vực của Ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816315/chuong-5538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.