Lâm Chính dẫn Cầm Kiếm Nữ về tòa nhà treo thưởng.
Nhìn thấy Cầm Kiếm Nữ bình an trở về, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Đại nhân! Cậu về rồi à?”. “Tốt quá rồi".
“May là đại nhân kịp thời ra tay, nếu không, e là không dám nghĩ tới hậu quả thế nào”.
Mọi người cười nói.
Nhưng Lâm Chính không vui, nhìn sang Đào Thành.
Đào Thành cũng bất đắc dĩ.
“Cậu Lâm đừng giận, chuyện này thật sự là do sơ suất của tòa nhà treo thưởng, tôi xin lỗi cậu. Ngoài ra, tòa nhà treo thưởng sẽ bồi thường tương ứng cho cô Cầm Kiếm sau chuyện này”.
Đào Thành vội vàng cúi người nói.
Lâm Chính thở dài, võ vai Đào Thành.
“Quản lý Đào, tôi biết ông cũng không muốn chuyện này xảy ra. Ông cũng giúp tôi rất nhiều lần, lần này tôi không trách ông. Nhưng tôi không ngờ người của tôi ở tòa nhà treo thưởng cũng không an toàn, xem ra an ninh của tòa nhà treo thưởng phải tăng cường thêm rồi”.
“Cậu Lâm nói đúng, tôi sẽ phản ánh với cấp trên, xin cấp trên tăng cường an ninh của tòa nhà. Ngoài ra, thời gian này chúng tôi sẽ khởi động phòng vệ khẩn cấp, tăng thêm trạm gác ở cửa lớn, để kiểm soát thân phận của mỗi một người vào tòa nhà treo thưởng”.
Đào Thành nói. “Được, nếu vậy thì tôi cũng yên tâm rồi”.
Lâm Chính gật đầu, sau đó hỏi: “Có biết bọn họ là ai không?”.
“Là người do Lệnh Hồ Vũ phái đến”. Mị Mộng đi tới, nói thẳng. “Cô có chứng cứ gì không?”.
Đào Thành vội hỏi.
Chuyện liên quan đến vấn đề mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816276/chuong-5499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.