Lâm Chính biết vì sao thế gia Huyết Đao lại làm vậy.
Bọn họ muốn dùng chuyện này để lấy lòng thế gia Lệnh Hồ.
Bọn họ nghĩ Mị Cường bị giết là vì lúc đến thế gia Lệnh Hồ xin lỗi đã đắc tội Lệnh Hồ Vũ, cho nên không
tiếc trừng phạt Mị Cường.
Dù ông ta đã chết, thế gia Huyết Đao cũng sẽ giãm nát xương ông ta.
Tin tức này truyền ra, Long Tâm Thành náo động.
Ngay cả Long Trảo Thành cũng nổi sóng gió.
Không ai ngờ người của thế gia Huyết Đao lại làm đến mức tuyệt tình như vậy.
Đó là ông hai của thế gia Huyết Đao! Bây giờ Mị Cường chỉ còn lại một cái đầu là chưa bị xử lý, nhưng đây cũng là vì người của thế gia Lệnh Hồ không cho phép người của thế gia Huyết Đao chạm vào cái đầu đó.
Nếu không thì đến cả đầu, Mị Cường cũng không giữ nổi.
“Đám người Mị Ngạo suy nghĩ thật đơn giản”.
Lâm Chính đặt tờ giấy lên bàn, bình tĩnh nói: “Bọn họ còn gửi gắm hi vọng lên thế gia Lệnh Hồ, hi vọng thế gia Lệnh Hồ mở lòng từ bi bỏ qua cho bọn họ. Chỉ tiếc trong mắt thế gia Lệnh Hồ, bọn họ chỉ là một đám sâu bọ đáng thương vô giá trị, những món đồ chơi nói giết là giết mà thôi”.
Tửu Ngọc và Ngự Bích Hồng cũng không nói gì.
Người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc thanh tỉnh.
Người ngoài đều nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng mấy người bên phía Mị Ngạo lại không nhận rõ vị trí của mình.
“Đúng rồi, bây giờ Mị Mộng ở đâu?”. Lâm Chính vội hỏi. “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816235/chuong-5458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.