"Lệnh Hồ Kiêu đại nhân, sao ông lại đến đây?". Mị Cường hoàn hồn, vội đi tới đón.
Nhưng ngay sau đó.
Bốp! Lệnh Hồ Kiêu vung tay tát vào mặt Mị Cường.
Mị Cường lùi lại mấy bước, nửa khuôn mặt sưng vù, nhìn Lệnh Hồ Kiêu với ánh mắt kinh ngạc.
"Sao? Tôi không thể đến thế gia Huyết Đao các ông à?.
Lệnh Hồ Kiêu lạnh lùng hừ một tiếng.
"Không không không, Lệnh Hồ Kiêu đại nhân, tôi không có ý đó..."
Mị Cường run lên bần bật, sợ hãi nói.
"Kiêu đại nhân, em trai tôi không biết ăn nói, ông đừng chấp chú ấy".
Mị Ngạo bước tới ôm quyền, coi như giải vây cho Mị Cường.
"Được rồi, tôi không muốn phí lời với đám vô dụng các ông, lần này tôi đến là muốn đưa con bé này đi".
Lệnh Hồ Kiêu xua tay, tỏ vẻ mất kiên nhẫn.
Người của thế gia Huyết Đao đều thầm nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng không dám ho he tiếng nào.
Đừng nói hiện giờ thế gia Huyết Đao tứ phía thụ địch, đầy rẫy nguy cơ, cho dù là thời kỳ cực thịnh, thì bọn họ cũng không dám trở mặt với thế gia Lệnh Hồ.
"Đưa tôi đi?".
Mị Mộng đanh mặt lại: "Thế gia Lệnh Hồ các ông có ý gì?".
"Ranh con, coi như cô may mắn, cậu Thắng nhà tôi rất vừa ý cô, nói là tối nay muốn động phòng với cô. Bà tư nghe xong liền phái ngay tôi đến đón, từ nay về sau, cô chính là người của thế gia Lệnh Hồ chúng tôi".
Lệnh Hồ Kiêu cười nói.
"Ông..."
Mị Mộng tức giận nói: "Tôi không đồng ý".
"Đồng ý?".
Lệnh Hồ Kiêu lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816217/chuong-5440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.