Trở về tòa nhà treo thưởng, Ngư Nhi đã chờ sẵn ở cửa.
Ngự Bích Hồng và Tửu Ngọc nghe tin cũng vội vàng xuất quan, đứng chờ ở cửa.
Khi Lâm Chính ôm Thương Lan Phúc không còn hình người đi tới, bọn họ đều ngây ra.
"Cậu... cậu Thương Lan?".
"Tôi không bị hoa mắt đấy chứ? Chẳng phải cậu ấy bị nhốt trong địa lao của phủ Thương Lan sao?".
'Tửu Ngọc dụi mắt, nói với vẻ khó tin. "Đại nhân, anh cứu Thương Lan Phúc ra sao?”". Ngự Bích Hồng hỏi với vẻ ngạc nhiên.
"Đừng hỏi những chuyện đâu đâu nữa, mau đi chuẩn bị đồ chữa trị cho Thương Lan Phúc!".
Lâm Chính khế quát. Mấy người tay chân luống cuống.
Đào Thành nghe tin cũng chạy tới, vội vàng sắp xếp. phòng chữa trị.
Lâm Chính dẫn Ngự Bích Hồng và Tửu Ngọc vào. phòng chữa trị, làm phẫu thuật cho Thương Lan Phúc.
Chẳng mấy chốc, Ngư Nhi cầm theo một đống dược liệu vào phòng.
"Anh Lâm, những thứ này do người của phủ Thương Lan mang tới".
Ngư Nhi nói. "Tốt quá, đang thiếu những thuốc này!". Lâm Chính vội vàng lấy thuốc, bắt đầu xử lý.
"Ngư Nhị, phiền cô đi sắc mấy vị thuốc này giúp tôi".
Lâm Chính phân loại thuốc rồi đưa cho cô ta. "Vâng". Ngư Nhi cầm dược liệu chạy đi.
Sau hai tiếng, Lâm Chính mồ hôi đâm đìa, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chờ Ngư Nhi mang thuốc đến cho Thương Lan Phúc uống, anh ta cũng coi như chuyển nguy thành an.
"Mệt chết mất!".
"Mẹ ơi, tôi chưa bao giờ làm cuộc phẫu thuật nào. mật như vậy".
Tửu Ngọc ngồi bệt xuống đất, thở hổn hển.
Ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816213/chuong-5436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.