'Tiếng khóc vang lên trong thế gia Huyết Đao. Mọi người quỳ xuống bên ngoài phòng của bà tổ Huyết Đao. và gào khóc.
Mị Mộng và Cầm Kiếm Nữ vội vàng chạy vào sân, nhìn đoàn người khóc như mưa và cả cánh cửa đóng chặt bèn tái mặt.
“Bà sao thế?”, Mị Mộng túm cổ một người trong dòng tộc và chất vấn.
“Bà tổ...bà ấy...”, người kia chưa nói hết đã lại gào khóc.
Cạch! Lúc này cánh cửa mở ra. Một người đàn ông với khuôn mặt u sầu bước ra.
Mị Mộng lập tức lao lên. Người nhà Huyết Đao vội ào tới.
“Khổ thần y, bà tổ thế nào rồi?” “Khổ thần y, bà tổ không sao chứ?”
“Huyết Đao chúng tôi không thể không có bà ấy được”.
“Khổ thần y, bà tổ nhất định không sao, đúng không?”
Đám đông vội hỏi. Thế nhưng người đàn ông chỉ lắc đầu: “Các vị, vết thương của bà tổ quá nặng. Sát khí trong người bà ấy tới từ Võ Thần nên không thể dùng dược liệu thông thường để bài trừ đi hết được”.
Dứt lời, đám đông hóa đá. Mị Mộng giống như người mất hồn.
“Cô Mị Mộng, cô không sao chứ?”, Cầm Kiếm Nữ ở bên cạnh đỡ cô ta.
“Tôi...không sao?”, Mị Mộng nói, nước mắt rung rưng.
Cô ta đi về phía đám đông.
“Khổ thần y, ông là thần y giỏi nhất ở Long Tâm Thành này, xin ông hãy nghĩ cách, dù thế nào cũng phải cứu được bà”, Mị Mộng đau khổ quỳ xuống. Những người khác thấy vậy cũng quỳ xuống theo.
“Mau đứng dậy đi”, Khổ thần y vội đỡ Mị Mộng đứng dậy.
Ông ta nói bằng vẻ bất lực: “Cô Mị Mộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816200/chuong-5423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.