Đi qua hành lang u tối cuối cùng bọn họ cũng đã tới được tầng sáu. Thế nhưng khi họ vừa đẩy cửa thì đã có một luồng sáng mạnh đập vào mắt họ.
Một lúc sau họ mới mở mắt ra được. Đó là một vùng không gian lấp lánh sánh sáng vàng.
“Hình như là thủy tinh", Ám Minh Nguyệt nói.
Đám đông vội vàng bước vào và phát hiện ra ở đây có rất nhiều kính. Kính tạo thành tường, rồi thành những con đường giống như mê cung trong khu vui chơi vậy.
Đám đông bước vào và có thể thấy kính xếp thành hàng.
“Đây là thứ gì vậy”, Thương Lan Phúc chau mày, rút kiếm ra chém.
Keng... Lửa tóe sáng.... Thương Lan Phúc bị bắn ra, đứng loạng choạng. Những tấm gương thì không hề xuất hiện dù chỉ một vết nứt.
“Cứng quá, những thứ này là gương sao?”, Thương Lan Phúc kêu lên.
“Thủy tinh bình thường cũng không đỡ nổi kiếm của anh”.
Cầm Kiếm Nữ bước tới phía trước, khế chau mày: “Giống như một chất liệu đặc biệt vậy”.
“Con đường lên tầng bảy có lẽ là mê cung dạng kính như thế này rồi”.
Diệp Viêm liếc nhìn Lâm Chính: “Các người đi đầu, Kỳ Thanh Bạch bọc hậu”.
Kỳ Thanh Bạch và người đàn ông chau mày nhưng không phản đối.
“Đi thôi”, Lâm Chính không hề từ chối bèn đi về phía trước.
Diệp Viêm và Ám Minh Nguyệt kẹp ở giữa. Chẳng còn nghỉ ngờ gì nữa, ở giữa là an toàn nhất. Người đi đầu rõ ràng là mồi nhử.
“Khốn nạn”, Lang Gia thầm chửi.
“Được rồi Lang Gia, đừng nóng nữa, cẩn thận đề phòng, chúng ta đi trước nên cần cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816162/chuong-5385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.