“Ha ha, không hổ danh”.
“Cũng lấy được cả trăm cuốn đấy nhỉ".
“Đây đã là gì chứ, anh chắc phải lấy được vài trăm viên đan dược đấy nhỉ”.
“Làm gì có”.
“Đừng giảo biện nữa, tôi thấy cả rồi. Anh vứt hết lọ đi rồi, chỉ giữ lại đan dược, nhìn cái túi của anh kìa, còn tham hơn tôi nữa đấy”.
“Như nhau cả thôi. Gia tộc cử nhiều người đi với tôi như vậy, giờ chết hết chỉ còn lại tôi. Nếu như không thể mang về chút lợi lạc cho gia tộc thì tôi biết ăn nói kiểu gì đây?”
“Nói cũng phải”.
Đám đông bật cười ha ha. Giải thưởng hùng hậu ở †ầng năm nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Nhìn thấy những người kia ai cũng đầy ắp bảo bối, Lan Thương Phúc ngưỡng mộ lắm. Ngay cả Cầm Kiếm Nữ và Lang Gia cũng cảm thấy hơi hối hận.
Đúng lúc này người gỗ kia lên tiếng.
“Giờ bắt đầu tính món, tính khối lượng”
Đám đông giật mình: “Tính gì cơ"
“Thế này là ý gì?", không đợi đám đông kịp phản ứng thì một đường sáng đã chiếu lên ở trên đỉnh đầu họ đổ ập xuống và tan ra.
Phía sau người gỗ hiện ra ba lối đi. Ba bóng hình bước ra.
Ngoài cùng bên trái là một người cơ quan cầm trường kiếm, mặc áo giáp, hơi thở ổn định, thực lực không được coi là mạnh. Người ở giữa là một bức tượng đá giống như sư tử với hai mắt đỏ lừ,cơ thể phát ra tiếng kêu cạch cạch tới ớn lạnh.
Người bên phải là một bức tượng đá cỡ hòn núi nhỏ. Bức tượng có ba đầu sáu tay, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816160/chuong-5383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.