Ba người dịch dung.
Nhưng Tửu Ngọc và Ngự Bích Hồng vô cùng lo lảng, đi theo sau Lâm Chính không ngừng nhìn Đông ngó Tây, đề phòng tai mắt của Thái Thiên Võ Thần.
Lâm Chính lại rất ung dung, đi thẳng về phía chợ dược liệu
Long Tâm Thành rộng lớn, cần gì cũng có.
Chợ dược liệu ở đây hầu hết đều đến từ vực Diệt Vong.
Nhưng vẫn có một số dược liệu đặc biệt chỉ có long mạch dưới lòng đất chứ vực Diệt Vong không có.
Hơn nữa, những dược liệu này đều có giá cao ngất ngưởng.
“Chào đại nhân, anh cần những dược liệu gì?”
Trước một tiệm thuốc rất sơ sài, một cô gái đang bốc thuốc thấy có khách vào, liền bỏ ngay dược liệu trong tay uống, chạy bước nhỏ tới, nở nụ cười rạng rỡ.
Cô gái cầm danh sách đọc kĩ một lượt, dường như muốn nín thở, vội gật đâu đáp: "Được, trong vòng nửa tiếng chắc chắn có đủ"
"Nửa tiếng?"
"Là thế này thưa đại nhân, một phần dược liệu trong danh sách này tiệm chúng tôi không có, nên tôi phải đến tiệm thuốc khác đế lấy. Tóm lại nửa tiếng chắc chẳn không vấn đề gì "Vậy được, bốc thuốc cho tôi đi"
"Vâng thưa anh"
Cô gái nở nụ cười ngọt ngào, lập tức xoay người định chạy đi
"Nhóc Ngư, cháu làm cái gì vậy?".
Đúng lúc này, một tiếng trách mảng nghiêm nghị vang lên
Chỉ thấy một ông lão mái tóc bạc phơ, già lụ khụ, ngậm một tẩu thuốc đi từ trong nhà ra.
Ông lão tóc bạc da mồi, vóc dáng gầy nhỏ, vẻ mặt rất nghiêm nghị
Cô gái hoàn hồn, vội kêu lên: "Ông nội...” "Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816104/chuong-5327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.