“Minh chủ, hình như là người của Ám Thiên Võ Thần”.
Tửu Ngọc lên tiếng, giọng trầm thấp.
Lâm Chính nhìn về phía đám người đó, không khỏi sửng sốt.
Trong nhóm người đó quả thật có Ám Minh Nguyệt.
Xem ra cô ta cũng đến báo danh.
Ám Minh Nguyệt như chú ý tới điều gì, ánh mắt liếc về phía này, khi nhìn thấy Lâm Chính thì không khỏi sửng sốt, nhưng chẳng lâu sau lại trở nên lạnh lẽo, cô ta hừ một tiếng, dẫn người đi vào trong Long Khẩu.
“Minh chủ, hay là đợi lát nữa chúng ta hãy vào trong?”.
Tửu Ngọc ngập ngừng, cẩn thận hỏi.
“Không sao, nơi thế này cô ta không làm gì được chúng ta”.
Lâm Chính bình tĩnh nói, dẫn Tửu Ngọc đi tới Long Khẩu.
Địa vị của Ám Minh Nguyệt rất dễ nhận ra, vừa đến gần Long Khẩu, những người xung quanh Long Khẩu đã lần lượt hành lễ với cô ta.
Bọn họ thành khẩn tôn kính, không dám lỗ mãng.
Ám Minh Nguyệt giống như thiên nga kiêu ngạo, đầu ngẩng cao, bước mạnh mẽ đi vào Long Khẩu.
Tư thế đó giống như công chúa du hành vậy.
Lâm Chính dẫn Tửu Ngọc đi theo phía sau.
Đi vào Long Khẩu là có thể nhìn thấy một cầu thang kéo dài.
Hai bên cầu thang có nhiều cây đuốc chiếu sáng bên trong Long Khẩu.
Thỉnh thoảng có người ra vào, khi nhìn thấy Ám Minh Nguyệt thì đều khom lưng, thậm chí có người còn quỳ một gối xuống.
Nhưng Ám Minh Nguyệt đều coi như không có chuyện gì.
Đi xuống dưới khoảng mười mấy phút thì nhìn thấy một khu vực rộng lớn, giống như một cung điện.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816078/chuong-5301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.