“Anh có ý gì?”.
Ám Minh Nguyệt lạnh lùng quát hỏi.
“Tôi chỉ bảo cô và Thương Lan Phúc giao thủ, chứ không bảo các cô quyết một trận sinh tử! Bây giờ Thương Lan Phúc đã bại, đương nhiên không cần phải đánh nữa, đúng không nào?”.
Lâm Chính bình thản nói.
“Anh…”
Ám Minh Nguyệt siết chặt nắm tay, ánh mắt bùng lên lửa giận.
Nhưng cô ta không dám xấc xược.
Dù sao cô ta cũng đã được chứng kiến thực lực của Lâm Chính.
Hiện giờ Ám Minh Nguyệt không biết chút gì về người này, nếu xảy ra mâu thuẫn, với trạng thái của cô ta lúc này, cho dù có các cao thủ xung quanh giúp đỡ thì cũng chưa chắc xử lý được đối phương…
“Món nợ giữa chúng ta sớm muộn cũng được tính toán rõ ràng”.
Ám Minh Nguyệt lạnh lùng nói.
“Tôi khuyên cô tốt nhất đừng có tìm tôi tính sổ”.
Lâm Chính bình thản nhìn cô ta: “Không phải lần nào tôi cũng tốt tính đâu, cô cũng đừng tưởng lần nào cô cũng may mắn được tôi tha cho, hiểu chưa?”.
Ám Minh Nguyệt nghe thấy thế, khuôn mặt xinh đẹp trở nên tái nhợt.
Những người xung quanh đều tỏ vẻ kinh ngạc, nhìn Lâm Chính với ánh mắt khó tin.
Câu này có nghĩa là gì?
Người này… lẽ nào từng đánh bại cô chủ?
Trong lòng bọn họ kinh hãi, cảm thấy da đầu tê dại.
Ám Minh Nguyệt là người kế vị Võ Thần.
Nếu có thể đánh bại cô ta thì chẳng phải chính là người kế vị Võ Thần mới sao?
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía cánh tay bị gãy vẫn chưa hồi phục của Ám Minh Nguyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816068/chuong-5291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.