Rù rù rù rù...
Trong núi sâu, những luồng ánh sáng kỳ lạ phát ra, kèm theo đó là rất nhiều âm thanh kỳ lạ.
Chỉ thấy Lâm Chính đang ngồi khoanh chân trên một tảng đá cạnh thác nước, nhắm mắt ngồi thiền.
Vạn Kiếm Đồ và Bút Họa Kiếm như đang sống lại, liên tục quay vòng xung quanh anh.
Khoảng nửa ngày sau, hai vật này từ từ rơi trên mặt đất.
Lâm Chính cũng mở mắt ra.
“Đây là cách kết nối với đồ vật sao? Đúng là quá thần kỳ, mình thật sự có thể cảm nhận được năng lượng bên trong hai báo vật này... Giống như có thể nhìn xuyên thấu chúng vậy!”
“Hơn nữa... hình như có một phần năng lượng trong chúng đã ngấm vào trong cơ thể mình...”
“Thế chẳng phải được gọi là hòa lại thành một sao?”
Lâm Chính lẩm bẩm, không dám thả lỏng, tiếp tục kết nối với hai bảo bối.
Tửu Ngọc ngồi một mình trên đường lớn bên ngoài núi, ngủ gà ngủ gật.
Lâm Chính đang bế quan ở trên núi, ông ta phải đảm bảo không có ai đến gây rối.
“Đã hai ngày rồi, đại nhân vẫn chưa bế quan xong sao?”
Tửu Ngọc vươn vai, lẩm bẩm.
Ông ta nhìn bầu trời, rồi dứt khoát khoanh chân ngồi xuống tu luyện.
Nhưng lúc này, dường như Tửu Ngọc đã nhìn thấy thứ gì đó, vẻ mặt căng thẳng, lập tức đứng bật dậy, cảnh giác nhìn về phía đường lớn.
Chỉ nhìn thấy một ông lão đang bước đi cọt cà cọt kẹt trên đường lớn.
Ông lão đang đẩy một chiếc xe cút kít bằng gỗ chở đầy rượu thịt, trông rất hấp dẫn.
Thấy vậy, Tửu Ngọc lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815992/chuong-5215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.