“Giết!”
Cùng với tiếng thét của Cầm Họa Phiêu Bạc, tất cả người của thế gia Cầm Kiếm ở hiện trường đều lao tới chỗ Lâm Chính.
Ánh mắt Lâm Chính đầy u ám lạnh lùng, cơ thể nhẹ nhàng nhảy lên không trung.
Vèo!
Ngay lập tức, cả người anh mờ dần đi trong không khí rồi biến mất.
“Cái gì?”
“Anh... Anh ta đi đâu rồi?”
“Mọi người cẩn thận!”
Người của thế gia Cầm Kiếm nhìn xung quanh, ai nấy cũng luống cuống.
“Cậu ta biết thuật tàng hình sao?”
Cầm Họa Phiêu Bạc cũng sửng sốt, nhìn một vòng xung quanh rồi hét lên: “Tất cả tản ra!”
“Không! Bố, mau ra khỏi đó đi! Ra khỏi đó đi!”
Cầm Kiếm Nữ nhận ra được điều gì đó, lao tới nắm lấy cánh tay Cầm Họa Phiêu Bạc, nước mắt giàn giụa hét lên.
“Cút ra!”
Đột nhiên Cầm Họa Phiêu Bạc hất tay đẩy Cầm Kiếm Nữ ra, gằn giọng hét lên: “Nếu con vẫn là người của thế gia Cầm Kiếm thì lập tức rút kiếm ra, đi theo bọn ta giết chết người đó! Biết rõ chưa?”
“Bố à, Lâm Chính có thể tiêu diệt người hầu của Võ Thần thì đã đáng sợ đến mức nào chứ? Hơn nữa con đã tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của anh ta! Nhà chúng ta không làm gì anh ta được đâu! Đừng chiến đấu nữa, nếu không người nhà chúng ta sẽ hy sinh vô ích!”
Cầm Kiếm Nữ đau đớn nói.
“Bố không tin! Sức mạnh của cả thế gia chúng ta mà lại không đánh lại một thằng nhóc ranh chưa đầy ba mươi tuổi sao? Bố không tin, tuyệt đối không tin!”
Đối mắt Cầm Họa Phiêu Bạc tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815986/chuong-5209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.