Đó là người hầu của Võ Thần kia mà!
Vậy mà lại bị Lâm Chính đánh bại phải bỏ chạy?
Mà người chạy thì cũng chạy rồi... Lâm Chính này còn dám truy sát?
Cầm Kiếm Nữ cảm thấy đầu mình gần như trống rỗng.
Lâm Chính cởi bỏ bộ đồ tàng hình, giương đao chạy ra ngoài.
Anh đã ngửi thấy khí tức của người hầu Võ Thần.
Ông ta đang trốn bên ngoài lối vào của quái sơn.
Chất độc đã bắt đầu phát huy tác dụng, nếu trì hoãn lâu hơn nữa, ông ta sẽ chết.
Bên ngoài dãy núi.
"Anh cả! Có động tĩnh! Có động tĩnh!"
Lúc này, Cầm Họa Hải tựa hồ phát hiện ra cái gì, liên tục kêu lớn.
Cầm Họa Phiêu Bạc nhìn xuống, chỉ thấy nước theo dõi trong tay ông ta đã thay đổi phương hướng.
"Chạy trốn rồi sao?"
Cầm Kiếm Lê bên cạnh cười nói: “Dù sao ông ta cũng là người hầu Võ Thần, tên nhãi kia chạy trốn là đương nhiên”.
"Tác dụng nước chất lỏng theo dõi của Tình Nhi vẫn còn chứ?"
Cầm Họa Phiêu Bạc khẽ hỏi.
"Vẫn còn, nhưng...nó cũng đã di chuyển rồi”.
Cầm Họa Hải đáp.
"Thật sao? Không sao là tốt rồi!"
Cầm Họa Phiêu Bạc gật đầu.
Đột nhiên, ông ta tựa hồ phát hiện ra điểu gì, ánh mắt dừng lại ở nước theo dõi trong tay Cầm Họa Hải, sau đó lại nhìn nước theo dõi trong tay mình, gương mặt nhất thời cứng đờ.
“Hướng bọn họ bỏ chạy là cửa thung lũng?”
"Cửa thung lũng? Lẽ nào họ không chạy ra từ đằng sau núi sao?"
"Anh cả! Đây là cơ hội!"
Một người vội vàng nói với Cầm Họa Phiêu Bạc.
Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815981/chuong-5204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.