“Anh ở sau tôi từ khi nào vậy?”, Cầm Kiếm Nữ vội hỏi.
“Tôi luôn ở sau cô mà”, Lâm Chính nói
“Không thể nào..Nếu anh ở sau lưng tôi thì nhất định tôi phải biết chứ”, Cầm Kiếm Nữ cảm thấy da đầu tê dại, không dám tin vào những gì mình nhìn thấy.
Muốn có thể lẳng lặng xuất hiện sau lưng cô ta, hơn nữa còn ở khoảng cách gần như vậy trừ khi có thực lực trên cô ta nếu không thì là điều không thể.
Lẽ nào...mọi người đều nhầm sao. Lâm Chính thật sự là người có thực lực mà không ai đón được, đã đạt tới mức độ đó rồi sao?
“Cô sao thế?”, Lâm Chính chau mày.
“Hả? Không...không sao...”, Cầm Kiếm Nữ bừng tỉnh, vội vàng lắc đầu.
“Sao cô lại ở đây?”
“Điều này...anh nói cho tôi biết trước, tại sao anh ở đây mà chưa giờ đi?”, Cầm Kiếm Nữ hỏi.
“Tôi đi được chắc? Trên người tôi bị đánh dấu, đi đâu cũng bị tìm thấy thôi”, Lâm Chính nói.
Cầm Kiếm Nức giật mình: “Anh biết tới thuốc theo dõi à?”
“Chút trò vặt vãnh làm gì không biết?”
Lâm Chính khẽ mỉm cười: “Xem là bố cô không thật lòng tặng tôi hai món đồ này rồi”.
“Tôi không có ý đó....”
“Nếu cô muốn lấy về thì tôi có thể đưa cho cô”.
Lâm Chính nói rồi lấy Vạn Kiếm Đồ và Bút Họa Kiếm ra. Cầm Kiếm Nữ đanh mặt, tức giận nói: “Anh coi tôi là ai thế, đồ đã tặng mà lấy về thì ra thể thống gì? Tôi không phải loại người đó”.
“Vậy sao?”, Lâm Chính bàng hoàng: “Vậy cô tới đây...làm gì?”
“Tôi...Tôi muốn anh mau rời đi, bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815974/chuong-5197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.