"Tôi đã nói rồi, không phải tôi không nể mặt, mà là quả thực có chuyện gấp, không tiện ở lại lâu".
Lâm Chính nhìn những người này, thấy bọn họ vẻ mặt nghiêm túc, sẵn sàng chờ đợi, liền biết không dễ rời khỏi đây.
Tửu Ngọc ở bên cạnh đã chuẩn bị sẵn sàng để xông ra khỏi phủ.
Cầm Kiếm Nữ đi tới, lạnh lùng quát: "Tào Tinh, anh làm cái gì vậy?".
"Cô chủ".
Người đàn ông dẫn đầu vội cúi xuống.
"Anh Lâm là bạn tôi, ai cho các anh lá gan cản đường anh ấy?", Cầm Kiếm Nữ quở trách.
"Cô chủ, ông chủ đã chuẩn bị yến tiệc, chờ anh Lâm vào dự, anh Lâm bỏ đi lúc này thì coi thế gia Cầm Kiếm chúng ta ra gì?".
Người đàn ông tên Tào Tinh ôm quyền: "Anh Lâm, nếu anh nhất quyết muốn đi thì nể mặt cô chủ, chúng tôi sẽ không ngăn cản anh, nhưng vẫn mời anh đến chính sảnh mời ông chủ ly rượu, tỏ ý muốn đi, cũng đỡ khiến đám thuộc hạ như chúng tôi khó xử".
"Nếu tôi nhất quyết muốn đưa anh Lâm đi thì sao?".
Cầm Kiếm Nữ lạnh lùng nói.
Tào Tinh không nói gì, chỉ chậm rãi đưa tay về phía thanh đao ở hông.
Cầm Kiếm Nữ biến sắc, sau đó nổi giận, cũng vận khí kình chuẩn bị ra tay.
"Thôi được rồi, tôi đến chính sảnh nói với bố cô một câu".
Thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm, Lâm Chính lập tức lớn tiếng nói.
"Anh Lâm?".
Cầm Kiếm Nữ nhíu chặt mày.
"Không sao đâu, đừng vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà khiến nhà cô bất hòa".
Lâm Chính cười nói, sau đó xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815966/chuong-5189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.