Sau khi Lũng Huyết Hoàng từng bước đến gần, đám người Cầm Kiếm Nữ đã rơi vào tuyệt vọng hoàn toàn.
Có thế nào họ cũng không ngờ thực lực của Lũng Huyết Hoàng lại mạnh đến thế.
“Thảo nào mọi người đều nói Lũng Huyết Hoàng là người có khả năng thăng cấp lên cao thủ đỉnh cao nhất trong những năm gần đây. Với bản lĩnh của ông ta, thừa sức trở thành cao thủ đỉnh cao”.
Cầm Kiếm Nữ ôm ngực, khóe miệng dính vệt máu, khàn giọng nói.
“Cô Cầm Kiếm, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, chúng ta liều mạng với ông ta đi”.
Sát Phủ Vương nói, còn muốn đứng dậy nhưng ngực bị thương nặng, khí mạch cả người bị phân tán hơn một nửa, đâu còn sức chiến đấu nữa.
“Chúng ta đã không còn khả năng đánh với ông ta nữa rồi. Chuyện đã thế thì các vị, chúng ta chỉ có một con đường tự phát nổ thôi”.
Cầm Kiếm Nữ khàn giọng nói: “Lũng Huyết Hoàng thích dùng người để tu luyện, nếu rơi vào tay ông ta, chắc chắn sống không bằng chết. Nếu đã thế, thà liều mạng đến lúc không còn thi thể, nếu tự phát nổ có thể tiêu diệt ông ta, dù chúng ta có chết cũng được”.
“Tự phát nổ hả?”
Mọi người biến sắc.
“Không, tôi… tôi không muốn tự phát nổ, tôi không muốn chết”.
Sắc mặt gã công tử bột trắng bệch, run rẩy hét lên, gã bò về phía Lũng Huyết Hoàng, sau đó dập đầu với ông ta.
“Lũng Huyết Hoàng đại nhân, xin hãy tha mạng cho tôi. Chỉ cần ông có thể tha cho tôi, tôi sẵn sàng làm con chó trung thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815943/chuong-5166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.