Đoàn người Cầm Kiếm Nữ nhanh chóng đến quần thể kiến trúc trên núi.
Gã công tử bột không chút nương tay, lập tức dẫn người giơ đao giết chết những người bị thương nặng.
Chẳng mấy chốc, cả quần thể kiến trúc không còn ai sống sót.
Bọn họ nhanh chóng bao vây thạch mộ, ai nấy rút binh khí ra, nhìn chằm chằm thạch mộ với ánh mắt đằng đằng sát khí, cười khẩy.
“Lũng Huyết Hoàng! Ông còn muốn làm con rùa rụt đầu đến lúc nào hả? Lăn ra đây đi!”.
“Ra đây ngoan ngoãn chịu chết đi, có khi chúng tôi còn cho ông được toàn thây!”.
“Ông không trốn trong đó cả đời được đâu!”.
Mọi người cười lớn hò hét.
Cầm Kiếm Nữ giơ huyết kiếm lên, lạnh lùng hừ một tiếng: “Lũng Huyết Hoàng, ông giết em trai tôi, hôm nay, tôi phải giết ông để trả thù máu này! Lăn ra đây đi! Đừng ép tôi đánh nát cái mai rùa của ông, đích thân vào đó giết ông!”.
Giọng nói êm tai vang khắp bốn phía.
Nhưng… trong thạch mộ vẫn im lặng như tờ.
Mọi người lại càng phẫn nộ hơn, ai nấy ngoạc miệng chửi bới.
Nhưng dù có chửi bới hung hãn đến đâu cũng vô ích.
“Khốn kiếp! Ông rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt à?”.
Sát Phủ Vương mất hết kiên nhẫn, khẽ gầm lên một tiếng, đang định giơ cao hai chiếc rìu bổ xuống.
Nhưng đúng lúc này.
Vèo!
Một quang văn màu xanh da trời bỗng hiện ra dưới chân mọi người, rồi nhanh chóng bao trùm bọn họ.
Ai nấy sửng sốt, vội cúi xuống nhìn.
Phát hiện mặt đất đầy đá vụn và máu xuất hiện rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815934/chuong-5157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.