Từ Chính và tất cả các thành viên của đội nghiên cứu như bị mất hồn, đứng ngây người tại chỗ nhìn từng chiếc thùng sắt, mãi chưa hoàn hồn.
Lâm Chính cảm thấy hơi kỳ lạ, đang định lên tiếng.
Nhưng Từ Chính bất ngờ cười lớn.
"Anh Lâm, anh bị lừa rồi! Chắc chắn là anh bị lừa rồi!".
Từ Chính cười lớn, đứng phắt dậy nói: "Chắc chắn là anh bị ai lừa rồi! Có khả năng đó không phải là dầu năng lượng! Chắc anh không biết dầu năng lượng quý hiếm đến mức nào, 100 tấn... Đây là sản lượng cả năm của một nước nhỏ đấy! Sao anh có thể có được chứ?".
"Không phải chứ?".
Lâm Chính nghe thấy thế liền đanh mặt lại, vẫy tay gọi một người đang vận chuyển dầu năng lượng.
Người kia vội vàng khiêng tới trước mặt bọn họ.
Lâm Chính mở ngay nắp thùng ra.
Bên trong đầy ắp chất lỏng đen sì, sền sệt như nước bùn.
Lâm Chính nhìn số chất lỏng này hỏi: "Từ Chính, tôi cũng không biết phân biệt thế nào, anh xem đây có phải là dầu năng lượng không?".
Đám Từ Chính lập tức trợn tròn mắt.
Một lát sau, sắc mặt bọn họ đều trở nên cứng đờ.
"Hình như... là dầu năng lượng thật".
"Sao có thể chứ?".
"Tất cả... tất cả đều là dầu năng lượng sao?".
"100 tấn? Ôi mẹ ơi!".
Tất cả mọi người vẫn còn rất sốc.
Từ Chính bám chặt chiếc thùng sắt, khuôn mặt như muốn dán sát vào dầu năng lượng trong thùng, một lát sau, anh ta ngẩng phắt đầu lên, run giọng hỏi: "Anh Lâm, rốt cuộc anh lấy đâu ra nhiều dầu năng lượng như vậy?".
"Lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815916/chuong-5139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.