“Thần y Lâm, ý của cậu...”
Mặc Trần không biết nên tiếp lời như thế nào.
"Nếu ông ta thật sự có thành ý, tại sao không bảo con trai đến gặp tôi? Thay vào đó, ông ta lại bảo cháu trai mình đến?"
Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“À thì …”
"Thần y Lâm, sao hả? Anh cho rằng tôi không xứng nói chuyện với anh ư?"
Tường Thiên không hài lòng.
Tam Nhãn Hoả ngồi bên cạnh nghe thấy vậy, lập tức hét lớn: "Tường Thiên!"
Tường Thiên liếc nhìn Tam Nhãn Hoả, đành phải im lặng, nhưng trên mặt lộ ra vẻ không vui.
Lâm Chính im lặng nhìn chằm chằm Tường Thiên.
Tam Nhãn Hoả đứng dậy, chắp tay, cười nói: “Thần y Lâm, người trẻ tuổi không hiểu chuyện, đã xúc phạm đến cậu, mong cậu bỏ qua”.
“Được rồi, đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa, tôi chỉ muốn biết Liệt Hỏa Thần Tông định giải thích với tôi như thế nào!"
Lâm Chính xua tay, vẻ mặt mất kiên nhẫn.
"Thần y Lâm, cậu có thể cho chúng tôi gặp Cận Dao hộ pháp được không?"
Tam Nhãn Hoả cười nói.
Lâm Chính không phản đối, quay đầu phân phó Tần Bách Tùng đứng bên cạnh.
Tần Bách Tùng lập tức đi ra khỏi phòng khách.
Một lúc sau, Cung Hỉ Vân dẫn theo hai người áp giải Cận Dao đến.
"Phó tông chủ?"
Cận Dao nhìn thấy Tam Nhãn Hoả, cực kỳ mừng rỡ, hét lên đầy phấn khích.
Lâm Chính phất tay.
Cung Hỉ Vân lập tức thả Cận Dao.
Cận Dao vội vàng chạy đến, quỳ trước mặt Tam Nhãn Hoả, bật khóc nức nở.
"Phó tông chủ, là Cận Dao vô dụng, khiến cho tông môn mất mặt, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815903/chuong-5126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.