Cận Dao cười nhạt, vẻ mặt thản nhiên: “Thần y Lâm, đừng tưởng tôi không biết gì về cậu! Tuy cậu xưng vương xưng bá ở Giang Thành, thậm chí có liên quan đến chính phủ, nhưng trong mắt tôi, thành tựu của cậu chẳng là gì cả”.
“Tôi mặc kệ, tôi chỉ biết giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa!”.
Lâm Chính lạnh lùng nói.
“Ha, thần y Lâm, cậu có biết tôi là ai không?”.
Cận Dao khinh thường cười nói: “Tôi nói cho cậu biết, tôi là người của Liệt Hỏa Thần Tông! Nếu cậu dám động vào tôi, tôi bảo đảm Dương Hoa các cậu sẽ khó yên!”.
“Liệt Hỏa Thần Tông?”.
Lâm Chính quan sát Cận Dao một lúc, sau đó lắc đầu: “Tôi không biết tông phái đó là gì! Lợi hại lắm sao?”.
“Kẻ vô tri thì không biết sợ! Tôi nói thật cho cậu biết, Liệt Hỏa Thần Tông có quan hệ sâu xa với đại hội, hơn nữa còn được Thương Minh giúp đỡ. Mặc dù là một tông tộc độc lập, nhưng lại có mối quan hệ dây mơ rễ má với Thương Minh và đại hội. Nếu cậu dám làm tôi bị thương thì có nghĩa là tát vào mặt Thương Minh và đại hội. Thần y Lâm, cậu cảm thấy mình có thể đối kháng với đại hội và Thương Minh không?”.
Cận Dao mỉm cười, trong mắt tràn ngập sự khinh thường và mỉa mai.
Thái độ kiêu ngạo cứ như đang nhìn một con kiến.
Lâm Chính hiểu ra.
Chẳng trách ở bệnh viện, Cận Cường lại có thái độ kiêu căng như vậy.
Chẳng trách Cận Dao dám ra tay với đám người Từ Thiên.
Hóa ra bọn họ ỷ vào đại hội và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815890/chuong-5113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.