“Dạ Vương!”.
Thiên Nga Đen cúi mình, bày tỏ sự kính trọng.
Lâm Chính cũng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm người ở bên trên.
Người này chính là Dạ Vương sao?
Bất kể khí tức hay bề ngoài trông không có chỗ nào khác người thường.
Lâm Chính nhìn quanh đại điện.
Cả cung điện dưới lòng đất màu vàng bích lóng lánh, tổng cộng có tám con đường thông tới tám phương hướng khác nhau, mỗi con đường có hai thủ vệ thiết giáp canh giữ.
Thực lực các thủ vệ này không đơn giản, ai cũng có khí tức nặng nề, ánh mắt rét lạnh, sát khí đằng đằng.
Khôi giáp trên người bọn họ đều có những chữ viết xa xưa được viết bằng máu, vô cùng kỳ quái. Nhìn kết cấu các chữ viết giống như loại chữ cổ xưa nào đó.
“Thiên Nga Đen!”.
Dạ Vương ngồi thẳng người, tầm mắt nhìn lướt qua Lâm Chính, chốc lát sau lại nhíu mày.
“Sao lại dẫn cậu ta tới đây? Độc lão thái đâu?”, Dạ Vương thâm trầm hỏi.
“Bà ta đã bị tôi giết rồi”.
Thiên Nga Đen bình tĩnh nói.
“Thế à?”.
Dạ Vương nhíu mày, nhưng không để lộ sự bất ngờ nào.
“Cô vất vả rồi”.
Ông ta phất tay, âm thầm ra hiệu Thiên Nga Đen có thể lui xuống.
Nhưng Thiên Nga Đen không rời đi, ngược lại đứng một bên, dường như đang chờ đợi gì đó.
Dạ Vương ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu sắc đen nhánh hờ hững nhìn Thiên Nga Đen, một tia sát ý dâng lên trong mắt.
“Thiên Nga Đen đại nhân, cô đi đường vất vả rồi, mời lui xuống!”.
“Dạ Vương đại nhân, tôi muốn xem ông thẩm vấn người này”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815830/chuong-5053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.